Quỳnh hoa âm thầm nở
Bóng đêm hờ hững rơi
Giọt sương hay giọt lệ

Lặng lẽ trên môi cười 

Hương đêm vương lá cỏ
Chuông điểm thời công phu
Chú tiểu lơi tiếng mõ
Hoa lẻn vào kinh thư

 

Bát Nhã Ba La Mật
Thơm ngát quỳnh hương ơi !
Đời vô thường,
Không thật
Đêm tàn,
Trăng khuyết rồi. 

Chú tiểu ngân nga tụng:

“Huyễn mộng bào ảnh thôi”
Vườn trăng.
Hoa quỳnh nở
Vườn trăng,
Hoa quỳnh rơi

Chú tiểu còn tĩnh tọa
Trăng đã vỡ làm đôi
Chú tiểu vừa nhập định
Trăng đã thành mặt trời


Diệu Trân